CÂU ĐỢI, CÂU CHỜ.

 CÂU ĐỢI, CÂU CHỜ.






Anh thân mến!
Khi mùa xuân sắp tới trên mọi nẻo đường. Em lại thấy mình xa nhau nhiều hơn nữa. Thời gian thấm thoát trôi, chúng ta đã xa nhau được mấy mùa xuân rồi. Cứ mỗi năm khi mùa xuân tới lòng em lại có chút gợn buồn. Buồn vì nhớ, vì mong ngóng tin anh. Yêu xa có vẻ rất khó nhưng em nghĩ nó là thử thách của đôi chúng mình.
Em và anh vẫn tìm cách liên lạc, trao đổi với nhau qua những lá thư tay. Em nhớ mùa xuân năm ấy, anh nói:" Em đợi anh nhé. Chờ tới khi anh hoàn thành công tác thì sẽ lại về bên em. Về với đồi núi thơ mộng, về với cánh rừng thân quen. Về với em và cùng em hạnh phúc suốt những ngày tháng còn lại."
Thời gian chúng ta gặp nhau tuy không nhiều nhưng nó lại cứ ăm ắp những kỉ niệm. Kỉ niệm của riêng em và anh, chỉ có đôi mình mới hiểu được. Những ngày tháng tươi đẹp ấy cứ vội trôi đi, em còn muốn nó trở lại nhiều hơn nữa.
Mùi hơi nước thấm vào từng kẽ lá, ngọn cây như tình yêu của anh, của em đang thấm nhuần vào trong tiềm thức. Anh có còn nhớ, những ngày hai ta cùng dắt tay nhau đi trên những triền dốc dài vô tận. Cùng ngắm nhìn núi đá hùng vĩ của quê hương. Trên đôi mắt còn đọng chút dư vị của thời gian tươi đẹp mình đang cùng tận hưởng.
Mấy mùa xuân rồi em chẳng được gặp anh. Trong lòng mong hoài những nỗi nhớ. Em có ngắm nhìn mình trong gương và phát hiện ra một điều mới lạ. Những nét trẻ con thơ ngây ngày ấy đã không còn. Chỉ còn khuôn mặt chứa đầy những nỗi niềm mong ngóng mọi thứ từ nơi anh đưa đến. Đêm đêm em nằm ngủ trong vô thức cứ gọi tên anh. Cứ ngỡ anh đang ở bên cùng em uống trà, anh bánh và ngắm bầu trời đầy những ngôi sao sáng lấp lánh.
Trong tâm hồn của một cô thiếu nữ đầy mơ mộng về tình yêu chỉ đang chứa đầy hình bóng anh ở trong đó. Có nhiều lúc em cũng thấy giận, thấy nhớ vì sao anh mãi không chịu về thăm em. Anh chỉ nhẹ nhàng nói điều mình muốn gửi gắm và nói anh sẽ yêu em nhiều hơn. Em nghe thế thì lại mủi lòng tiếp tục yêu anh, thương anh hơn sau những lần em cứ giận hờn vô cớ.
Em trẻ con thật cứ để anh lo lắng rồi lại phải dỗ dành nhỉ. Không biết anh có bao giờ cảm thấy mệt mỏi vì cứ phải lo lắng cho em suốt không nhỉ?
Chắc anh không mệt mỏi đâu nhỉ. Bởi vì nó chỉ là chút giận hờn vu vơ vì yêu anh, nhớ anh nhiều quá mà hình thành thôi. Đừng giận em nhé, em còn trẻ con phụng phịu lắm. Em đang cố gắng kìm nén lại chút nỗi nhớ về anh vào những đồ vật em muốn gửi đến nơi anh.
Đó là một chiếc túi thêu tay, trên đó có tên anh, tên em và bông hoa tươi thắm em thêu lên đó để gợi cho anh nhớ về quê hương, tình yêu của chúng ta mãi mãi bền chặt như thế. Đừng quên em nhé. À mà em cũng muốn tặng anh một chiếc túi thơm hương quế. Anh bỏ vào gối nha, mỗi đêm ngủ hãy ngắm nhìn và ngửi mùi hương thơm nhẹ nhàng đó và nhớ tới em nhiều hơn nha anh.
Những món đồ đó, em đã lên kế hoạch và làm suốt mùa đông năm ngoái. Trong cái se se lạnh, lúc mà nỗi nhớ anh cứ như đang muốn tuôn trào trong tâm trí. Mùa xuân đến cũng là lúc những món đồ đó sắp hoàn thành xong rồi. Khi nào làm xong em sẽ gửi đến cho anh nhé, chắc lúc đó sẽ vừa kịp đến Tết luôn anh à. Năm mới có thêm niềm vui mới và có thêm cả tình yêu em gửi trao cho anh nữa đó nên hãy cố gắng làm việc thật tốt và về thăm em nhé.
Còn nhiều tình yêu đang ấp ủ lắm. Em sẽ gom góp dần những tình yêu đó, rồi làm thành những đồ vật tình yêu hay còn gọi là kỉ vật của riêng hai chúng mình thôi. Để mỗi khi nhớ về nhau có thể đem ra ngắm, ôm ấp món đồ kỉ vật đó mỗi khi màn đêm buông.
Không biết anh có còn nhớ chiếc nơ cài tóc anh tặng cho em không. Em vẫn đeo nó mỗi ngày, một góc nhỏ của chiếc nơ đã bị sờn đôi chút nhưng em vẫn nâng niu và giữ gìn nó rất kĩ càng. Em thích món đồ ấy hơn cả những món đồ khác vì nó chứa đựng tình yêu của anh ở trong đó. Em thích lắm.
Năm dài, tháng rộng như vậy cũng không thể đong đếm được tình yêu này đâu anh nhỉ. Em sẽ đợi thư anh cho những ngày sắp tới. Có thể lần thư sau em gửi đến anh sẽ có cả những món đồ dễ thương này đó. Anh có háo hức không? Chứ em là em còn háo hức hơn là lúc em sẽ mở quà cho ngày sinh nhật của em nữa.
Em đợi thư anh đó. Nhớ gửi cho em nha.
Gửi anh
p/s: Một ngày rảnh rỗi với những suy nghĩ hoài niệm.
Tác giả: NHÀNH HOA DẠI
[15:22-12/1/2022]


Nhận xét

Bài đăng phổ biến